watch sexy videos at nza-vids!


Bạn có thích IUTRUYEN.US ?
Ngày đó ta bên nhau
Admin Tiểu Nhất [ON]
Monkey.D Luffy
» Nội dung :
óc thành tiếng, giọng chị ngắt quãng, trong nước mắt chị nói:
- Em không sợ mẹ ngăn cấm em yêu anh. Em chị sợ anh buồn, em chỉ sợ anh không chịu được sức ép từ mẹ rồi anh bỏ em. Nếu hôm nay em về… hu..hu..hu. Nếu hôm nay em về… hơ hơ hơ… - chị khóc mà không nói được thành lời.
Ôm chặt chị trong lòng, thương chị nhiều lắm nhưng như này thì có lẽ tôi và chị sai rồi. Tôi cũng muốn ở bên chị lắm chứ, tôi cũng muốn được gần chị lắm chứ, tôi yêu chị nhiều lắm chứ chị có biết không, nhưng cứ như này thì khoảng cách giữa tôi và những người trong gia đình chị sẽ ngày một xa… phù…phù… những tiếng thở dài của cả tôi và chị cứ lặng lẽ rót vào trong đêm. Ruột gan dối bời tôi chỉ biết ôm chị vào lòng và im lặng. Những tiếng nấc, những tiếng thút thít của chị như đang xé nát ruột gan tôi. Chị lại nói tiếp:
- Em không muốn về, em không muốn bỏ anh những lúc như thế này. Mẹ thì gọi điện nhiếc móc, ngăn cản em đến với anh còn em lại nghe lời mẹ bỏ anh ở lại một mình… liệu… liệu anh có còn yêu em nữa không?

-------------------------
Bạn đang đọc truyện tại wapsite www.giaitri321.pro. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ.
www.giaitri321.pro – Wapsite giải trí miễn phí đích thực trên di động...!
-------------------------

Ôm chị mà tôi không biết phải nói với chị thế nào để chị hiểu dù có bất kỳ chuyện gì xảy ra thì tôi cũng sẽ vẫn ở bên chị và dành hết tình yêu cho chị. Chờ chị ngớt cơn khóc tôi nhỏ nhẹ với chị:
- Vợ dậy mặc áo ấm vào, giờ anh đưa vợ lên nhà Hương nhé.
- Để làm gì hả chồng?
- Nhỡ mẹ gọi cho vợ không được mẹ nói anh M lên tận nhà Hương tìm vợ thì sao?
- Anh M không biết nhà Hương đâu… với lại… vợ không muốn đi đâu cả.
- Nhưng thế này thì bố mẹ sẽ lo lắng lắm.
- Đằng nào thì cũng vậy thôi chồng ạ. Vợ biết Mẹ và anh M đang muốn vợ đồng ý yêu ông bạn anh M. Hôm nay có lẽ anh M cũng biết vợ xuống với anh… phù… Kệ chồng ạ, vợ như vậy chồng… chồng có coi thường vợ không?
Nói rồi chị gối đầu lên ngực tôi, ngước lên nhìn tôi chờ câu trả lời của tôi. Cúi xuống tôi hôn chị. Chị là tình yêu của tôi, chị là hơi thở, chị là cuộc sống của tôi, tôi yêu chị còn không hết làm sao tôi có thể coi thường chị. Tôi chỉ băn khoăn vì tôi mà chị phải chịu sự nhiếc móc và cả sự khó chịu của những người trong chính gia đình chị.
- Anh yêu vợ nhiều lắm. Đừng lo lắng gì cho anh. Đừng làm gì để bố mẹ ghét 2 đứa thêm nữa vợ ạ.
- Vâng, chồng đừng coi thường vợ nhé, chồng đừng bỏ vợ nhé.
- Ừm…
- Ngày mai hai bác về quê hội làng, vợ sẽ xuống ở với anh tiếp nhé.
- Hội làng vợ không về à?
- Không, vợ ở lại còn đi làm mà.
- Ừm…
Tạm gác những muộn phiền, những lo lắng của ngày mai tôi và chị lại quấn lấy nhau. Tôi nhịp nhàng đưa đẩy, chị nồng nhiệt đón nhận, những tiếng rên rỉ đây khoái cảm đầy hạnh phúc lại khẽ khàng bật ra từ đôi môi chị…
Tôi tỉnh giấc khi chị đang nhẹ nhàng chui ra khỏi chăn. Dấu vết ái ân của đêm qua vẫn còn nguyên trên người chị. Chui ra hỏi chăn trên người chị chỉ còn chiếc quần lót bé xíu không đủ che hết đám lông đen nhánh loăn quăn bên trong . Thấy tôi tỉnh giấc và chăm chú nhìn chị, chị khẽ cười rồi quay lại đầu giường nơi tôi nằm, cúi xuống chị dịu dàng:
- Chồng được nghỉ thì ngủ tiếp đi. Vợ dậy chuẩn bị đi làm đây.
- Ừm…
Vệ sinh cá nhân xong chị chuẩn bị quần áo, giầy dép, chuẩn bị đi chị dặn tôi:
- Trưa chồng ra ăn quán nhé. Trưa nay em phải về qua nhà bác bảo bác 1 câu, với lại lấy quần áo, hêt quần áo thay rồi.
- Ừm, nếu tối không xuống được thì thôi vợ ạ. – Tôi nói.
- Vâng, chắc chẳng có chuyện gì đâu, chồng đừng lo. Thôi, em đi làm đây. À, quần áo bẩn của em với lại cả của chồng nữa ở trong kia chồng cứ để đấy nhé. Tối đi làm về tắm xong em giặt một thể. Em đi đây.
Chị đóng cửa phòng rồi lên xe ra cơ quan. 9h tôi dậy, nằm trong chăn nghĩ đến chị tôi lo cho chị nhiều lắm. chỉ sợ mọi người mắng chị, nhiếc móc chị. Sốt ruột tôi gọi cho chị, không biết chị đã bật máy chưa. Máy chị đổ chuông, nhấc máy lên tôi hỏi chị sáng nay mẹ và anh M có gọi lên không, chị nói mẹ không gọi, cũng không thấy anh M gọi. Cúp máy mà những lo lắng trong tôi chẳng vơi đi chút nào, những điều xấu nhất, những khó khăn vẫn như đang rình rập và treo lơ lửng trên đầu tôi và chị. Miên man suy nghĩ mà chẳng biết làm gì. Ngày mai tôi sẽ phải lên Vĩnh Phúc tập quân sự một tháng. Lại xa chị, lại là những ngày mong chị, nhớ chị và cả những bộn bề lo lắng trong lòng.
Chui ra khỏi chăn, vào nhà tắm đánh răng rửa mặt xong thấy chậu quần áo trong đó có cả của tôi và chị… cũng chẳng biết làm gì lúc này, tôi ngồi giặt, vò chiếc quần lót nhỏ xíu xinh xắn của chị lại nhớ đến chị. Ngọt ngào, hạnh phúc nhưng đầy những lo lắng, đầy những trăn trở. Đang phơi quần áo thì điện thoại báo có tin nhắn. Vào mở máy tin nhắn gửi đến từ chị. Chị nhắn Mẹ và chị Phượng vừa điện cho chị, mẹ nói trưa làm xong chị về nhà bác mẹ gặp có việc. Tôi nhắn lại nói chị không được cãi lại mẹ và có gì nhắn lại cho tôi. Trưa đó tôi chẳng còn bụng dạ nào mà ăn hay uống gì, chỉ mong mau đến buổi chiều chị đi làm để gọi cho chị.
12h30p, đang ngồi bên bàn máy tính bần thần nghĩ đến chị, nghĩ đến tình yêu của tôi và chị với hạnh phúc mịt mù và đây dẫy những âu lo thì điện thoại đổ chuông. Số điện thoại không có tên trong danh bạ, không biết ai gọi, tôi mới hòa mạng từ ngày hôm qua, ngoài bố mẹ tôi và chị thì không ai biết số của tôi. Nhấc máy lên tôi trả lời:
- Alo.
- Alo, T à, phải T không?
- Dạ vâng, ai đấy ạ?
- Chị Phượng, chị Phượng. Chị bảo này.
- Vâng, có chuyện gì thế ạ?
- Cái Phương nó gọi cho em chưa?
- Chưa ạ. Có chuyện gì thế chị?
- Cái Phương nhà chị nó vừa đi làm về được một lúc. Mẹ chị hôm nay không biết làm sao, nằng nặc đòi chị đưa lên gặp nó. Mẹ chị và thằng M vừa mắng nó một trận. Giờ mẹ chị đòi cái Phương dẫn mẹ chị xuống chỗ em ở để gặp em. Thế cái Phương nó chưa gọi cho em à?
- Chưa chị ạ. Thế giờ Phương đâu ạ?
- Lúc nãy chị thấy nó vào nhà tắm, chị nghĩ nó gọi cho em rồi nhưng chị vẫn phải gọi lại vì sợ chúng mày bây giờ hai đứa đều đang cuống cuồng hết cả lên rồi 2 đứa không nói được cái gì cho rõ ràng. Giờ nó đang trên phòng chuẩn bị quần áo rồi.
- Vâng, em không thấy Phương gọi cho em.
- Ừ, bây giờ chị bảo nhé: Chị cũng không muốn mẹ chị xuống gặp em đâu, vì chúng mày yêu thương nhau cũng là chuyện bình thường chứ cũng chẳng có gì mà phải gặp, xuống gặp rồi lại thành to chuyện, tốt nhất em đi đâu đi, đừng ở nhà. Nhỡ chị cản mẹ chị không được thì cái Phương cũng đành phải dẫn bà xuống đó. Mẹ chị nóng tính lắm. Đã vậy lại thêm cái thằng M nữa, theo chị thì em cứ đi đâu đó, không ở nhà là được.
- Phù…
- Không phải băn khoăn gì đâu
<<1 ... 2324252627 ... 47>>
Tên bài: Ngày đó ta bên nhau
Chuyên mục: Truyện Voz
Đánh giá: like | dislike
Lượt xem:
Share: * * * Twitter

Link:
Tag:
mShow Ứng dụng xem ảnh ngay trên di động
Bạn yêu cái đẹp? Bạn muốn đắm chìm trong vẻ đẹp của những chân dài Việt Nam? Hãy để mShow thỏa mãn bạn!
Tải miễn phí
Cùng Chuyên Mục

Game Hot Ngẫu Nhiên

#Game

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
Text link
© Thống Kê

U-ON